Trầm Chanh tuy một mặt trong lòng oán trách như vậy, nhưng sâu trong thâm tâm cô lại hiểu rõ... Nếu có thể, con trai sẽ không chọn cách lừa dối cô. Có lẽ, anh có nỗi khổ riêng của anh.
Anh còn chưa giải thích, cô đã bắt đầu tìm cớ cho anh.
Tâm trạng của cô lúc lên lúc xuống, đột nhiên bên cửa truyền đến một tiếng “ding dong”, Trầm Chanh như một chú thỏ nhảy dựng lên từ trên giường, đi đến mắt mèo nhìn trộm: Qua mắt mèo, cô thấy rõ Lệ Vi Lan đang đứng ở bên kia cửa.
Trầm Chanh dừng lại bảy tám giây, mãi đến khi anh lần nữa chuẩn bị giơ tay bấm chuông cửa thì cô mới mở cửa, tự cho là rất có khí thế trừng mắt nhìn anh, nhìn đến mức anh “chột dạ” cụp mắt xuống, cô mới hừ một tiếng trong mũi, vênh mặt lên như thể mình đã thắng trong cuộc đấu gà: “Vào đi.”
Lệ Vi Lan mỉm cười sau lưng cô.
Anh biết cô tính tình ôn hòa, nhưng không biết ngay cả khi tức giận, cô cũng chỉ trừng mắt nhìn anh mà thôi, giống như một chú thỏ mềm mại, đá chân tự cho là rất có khí thế, nhưng thực tế chỉ đáng yêu đến mức khiến người ta muốn đưa tay ra vuốt ve.
Anh nhìn tay mình, trái tim đang xuẩn xuẩn dục động lại run lên một cái: Anh không có tư cách đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play