Lúc Tần Quảng vương lấy tay áo của nàng lau nước mắt, Tạ Huyên dùng sức nhíu mày.

Vì sao lão già này còn có thể cử động? Là pháp thuật của Phượng Tuân không có tác dụng, hay là Tần Quảng vương quá mạnh? Nghĩ tới nghĩ lui, Tạ Huyên chỉ cho rằng pháp lực của Tần Quảng vương quá cao, nếu Phượng Tuân tự mình đến, nhất định có thể khiến ông ta bất động.

Từ một mức độ nào đó mà nói, suy đoán của Tạ Huyên không sai, nếu lúc này Phượng Tuân ôm lão già này một chút, Tần Quảng vương cũng sẽ bị dọa đến không nhúc nhích.

Tạ Huyên cảm thấy hiện tại mình cần trở nên mạnh mẽ, lúc trước Tần Quảng vương đã nói với nàng trong thư các nhà ông ta có bí tịch công pháp gì đó, nàng nên đi xem một chút.

Nàng thường trầm mặc không nói, giấu tất cả mưu đồ trong lòng, lúc này phần an tĩnh này vừa vặn khiến nội tâm Tần Quảng vương đang bị bi thương quấy nhiễu đã cảm giác được sự an ủi lớn lao, ông ta tựa vào đầu vai Tạ Huyên, hồi lâu mới lau sạch nước mắt trên mặt.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play