Phượng Tuân nhìn vào đôi mắt bình tĩnh không gợn sóng của nàng, mỉm cười nâng một lọn tóc bên tai nàng: “Rõ ràng là A Huyên không muốn ta nhìn nàng, sao lại là ta sợ nàng?”

Tạ Huyên nhẹ nhàng hừ một tiếng, nàng đẩy tay của Phượng Tuân ra, rõ ràng bây giờ “Cảnh Tầm” này không nên nói một câu nào với nàng, nhưng tại sao nàng lại tự nhiên khơi gợi chủ đề này.

Một cách vô cớ, nàng cảm thấy có chút khó chịu, vì vậy nghĩ rằng nên đi ngủ sớm, cũng không nghĩ quá nhiều, liền đứng dậy.

Phượng Tuân đang đối diện với nàng, cũng không ngờ Tạ Huyên lại có hành động như vậy, rất nhanh đã quay đầu đi chỗ khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play