"Ừm?” Phượng Tuân ngồi bên bàn đá trong viện, đẩy chén trà thị nữ dâng lên về phía Tạ Huyên, nhẹ nhàng hỏi nàng: “Độc Cô cô nương đến tìm ta, có chuyện gì không?”
Tạ Huyên từ trong lòng lấy ra chiếc hộp gấm hắn đã tặng cho mình lần trước đặt lên bàn, trên mặt mang theo nụ cười quen thuộc: “Ta đến là để trả lại món đồ này cho Cảnh vương gia.”
Nàng không xưng hô theo cách Độc Cô Tuyên thường gọi Cảnh Tầm mà dùng cách gọi "Cảnh vương gia" tôn kính, xa cách hơn.
Phượng Tuân nghe thấy cách nàng gọi mình, ánh mắt hơi lạnh, lông mi rũ xuống: “Ta đã tặng cho ngươi thì đó là của ngươi, sao lại có đạo lý trả lại?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT