Hai tay của Tạ Huyên đặt trên vai của Phượng Tuân, trong đêm lạnh lẽo cô độc, nàng cúi đầu như một con thú nhỏ trở về tổ, nhẹ nhàng cọ cọ vào cổ hắn.

“Tạ Huyên đã chết từ lâu, ta đã ăn nàng ta.” Tạ Huyên biết lý do mình còn sống, khi nàng một lần nữa chiếm lấy quyền kiểm soát cơ thể bệnh tật đó, ý thức thuộc về Tạ Huyên kia cũng dần dần tan biến.

“Nàng ta đáng chết.” Đột nhiên, giọng nói của Tạ Huyên lại trở nên nghiến răng nghiến lợi.

Phượng Tuân nhìn về phía trước, nhìn vào khoảng không xa xăm bị gió tuyết và sương mù che phủ, hắn im lặng cõng Tạ Huyên bước vào Phong Đô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play