Lâm Yểu Yểu cười nói: "Không có việc gì, chú. Chú Hàn không phải nói trong có chỗ để sao? Ngay hôm qua con đã sớm tìm thư ký đại đội của chúng ta nói qua, làm một chiếc xe kéo phía sau chiếc xe mà chúng ta để ở trường trung học trên trấn, như thế liền tốt... Chú Hàn, có thể không?"
"Có thể." Hàn Hướng Quân ôn hòa mà nói
Lâm Yểu Yểu đang cười tươi lập tức cười lớn hơn một chút.
Lâm Kiến Minh nhìn sắc mặt của Lâm Yểu Yểu xán lạn thế kia, còn nhìn sang Hàn Hướng Quân ánh mắt của anh cũng có chút sáng, ông cảm thấy có chút phá lệ chói mắt cùng hụt hẫng.
Chờ Khi Lâm Yểu Yểu đi nơi khác, chỉ còn lại hai người bọn họ, ông liền nhịn không được mà nói Hàn Hướng Quân: "Hướng Quân, tôi biết... Cậu nghĩ đối xử tốt với đứa nhỏ kia, nhưng hẳn cậu cũng biết, đứa nhỏ này trước kia không được dạy dỗ tử tế, trên người cũng dưỡng ra không ít thói xấu, phải cứng rắn mà uốn nắn lại mới được."
"Cậu cảm thấy chỗ nào có vấn đề?"
Da mặt Lâm Kiến Minh căng ra.
Ông nhẫn nại nhưng không giấu được sự ảo não nói: "Cậu cũng thấy đó, nó không có thiếu tiền, nhiều năm nay đều là ở nhà cậu của nó, tôi có hỏi qua nó, chính nó cũng nói, cậu mợ nó cùng với những người ở đây cũng đối xử với nó không tệ, đã là như vậy, mà nó còn trước khi đi đem những đồ vật kia bán đi, không biết xấu hổ mà bắt chị dâu lớn viết tờ giấy nợ!"
"Còn có, nó là một đứa con gái, mở miệng ra, là nói cái gì mà bản thân lớn lên xinh đẹp, cái gì mà người khác để ý tướng mạo của nó, nói tôi có thể vì lợi ích mà đem chuyện hôn nhân của nó ra mua bán, trong đầu nó đều là cái gì đâu đâu?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play