Cho nên cô ấy liền nói bản thân khó chịu, tuy rằng bà nội liên tục phát ra tiếng trách mắng, nhưng cô ấy cũng khó được một lần không để ý mà đi thẳng vào phòng của mình.
Quách Văn Đệ vừa trở về nhà liền nghe thấy giọng điệu đanh chua xen lẫn tiếng mắng: "Đi, đi trở về phòng của con, nhìn xem vợ của con có phải đã chết rồi không, đi ra ngoài một chút trở về liền nhăn mặt, mặt nhăn mày nhó là muốn bà đây hầu hạ cô ta phải không? Có phải cô ta muốn lát nữa bà đây bưng cơm vào tận phòng cho cô ta luôn đúng không? Thật là đồ thứ sao chổi..."
Quách Văn Đệ nghe thấy tiếng mắng chửi liền cảm thấy buồn bực, ssi vào bên trong mà mà bốn người bọn họ ở chung.
Vừa mở cửa ra liền thấy Từ Trân đang nằm trên giường.
Anh ta nhíu nhíu mày, có chút không kiên nhẫn mà nói: "sao lại thế? Cô hai ba ngày lại không chịu làm việc nhà là muốn sao? Tiền thì không có, công việc nhà cũng không làm, cô là muốn làm tôi phiền chết chứ gì..."
"Văn Vệ, chúng ta đi Nam Châu đi."
Từ Trân xoay người, cắt ngang lời nói của anh ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play