Từ Trân đã khóc rất nhiều, nhưng thím Từ còn bị tức giận hơn, tức đến cười ra tiếng!
Câu nào câu nấy đều tỏ ra ủy khuất, thương tâm nhưng có câu nào không phải là trách móc bà ấy? Trách bà ấy không cho cô ta học tập tử tế nên cô ta không thi được vào đại học! Trách bà không gả cô ta cho người không tử tế, vì bà làm bảo mẫu cho nhà người ta bà cô ta bị người khác xem thường!
Thím Từ tức giận đến mức ngực, ở phía bên kia, hai con trai của Từ Trân là Quách Hồng Lượng và Quách Hồng Bảo thấy thím Từ mắng mẹ mình, thấy mẹ mình khóc rất thương tâm liền chạy "bình, bịch" xuống lầu chạy đến bên người mẹ mình, trừng mắt hung dữ nhìn thím Từ.
Nhưng Từ Trân đánh vào đùi con trai mình, nức nở nói: "Tiểu Lương, Tiểu Bảo, mau cầu xin bà ngoại của các con đi, xin bà quan tâm đến các con. Nói cho bà ngoại biết, cuộc sống của các con ở nhà họ Quách như thế nào?"
Từ Trân đã dạy hai con trai của cô ta trước khi đến đây.
Bây giờ, Quách Hồng Lượng và Quách Hồng Bảo được mẹ mình nhắc nhở, sau đó mới miễn cưỡng thu lại sắc mặt lúc trước, cúi đầu chuẩn bị cảm xúc, rồi nhào đến bên người thím Từ, van xin: "Bà ơi, bà đồng ý với mẹ cháu để nhà cháu đến đây đi, mẹ làm vậy đều là vì chúng cháu."
"Bà ơi, bà không biết đâu, ở nhà chúng cháu chỉ có thể ăn cơm với dưa muối trộn xì dầu, hễ có món nào thì vừa để lên bàn sẽ bị người khác cướp hết... Bà ngoại, chúng cháu cũng muốn được như Nguyên Trinh, mỗi ngày đều có thịt ăn, có đồ ăn nhẹ, có đồ chơi để chơi. Chúng cháu cũng muốn chăm chỉ học hành, nhưng khi ở nhà, chúng cháu thậm chí còn không có nơi để đọc sách. Buổi tối ngồi trong phòng đọc sách một lát, không nói đến chuyện rất ồn ào, còn bị bà nội mắng vì lãng phí tiền điện..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play