Lộ Mai giọng tỏ vẻ đáng tiếc, nói: "Yểu Yểu à, bài ngữ văn lần này cậu phát huy cũng quá khác thường rồi? Ngày thường điểm ngữ văn luôn luôn là từ 110 trở lên, lần này lại chỉ được 90 điểm, Yểu Yểu cậu lần này nếu phát huy như bình thường, nói không chừng chúng ta sẽ đều là thủ khoa môn văn nói như vậy, sẽ có không ít báo đài tới phỏng vấn cậu, nói không chừng còn có thể được lên đài truyền hình."
Lâm Yểu nghe lời cô nói xong chỉ buồn cười.
Cô đại khái biết cũng đã biết được tại sao bài ngữ văn lần này lại kém như vậy rồi, thiếu mất một điểm, chắc hẳn là tại bài viết văn.
Bài viết văn khi ấy đề mục là cây cối · rừng rậm · khí hậu, đề mục này đối với cô cũng quá quen thuộc rồi, cô lưu loát mà viết một đoạn dài về thiên nhiên, viết cũng thật vui, viết đến một ngàn từ mới chú ý đến trọng tâm của đề mục: "Từ trong đời sống hiện thực lựa chọn một đề tài có ý nghĩa, rồi tự mình giải thích", ai da, cô phía trước viết chính là toàn cỏ cây hoa lá đổi lại đề mục cũng yêu cầu về cây cối rừng rậm ... Cũng xem như là vừa vặn.
Cô cảm thấy cuối cùng mình có thể đạt được 90 điểm trong bài ngữ văn, chắc là do giáo viên chấm bài thấy chữ của cô đẹp, hơn nữa cô viết về rừng cây bằng cảm xúc chân thành của mình...
Nhưng cô một chút cũng không cảm thấy đáng tiếc, ngược lại thấy cũng tốt.
Cô nói: "Này, Lộ Mai, cậu chưa nghe nói đến sao sao? Người sợ nổi danh heo sợ mập, mình cũng đã chọn trường học, chuyên ngành cũng đã tuyển định, nên cũng không cần học bổng, lên báo làm cái gì? Nếu người ta hỏi mình với điểm tốt như vậy tại sao lại chọn trường đại học Nam Sơn? Vậy mình phải trả lời như thế nào, việc của mình tự mình quyết định là được, không cần tuyên bố cho công chúng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play