Hàn Hướng Quân nghe xong lời nói của bà ấy, trong lòng không biết là ngọt hay là chát nữa.
Anh ta im lặng một lúc, mới nói: "Thím Từ, thím không cho rằng chúng tôi bối phận cách biệt sao?"
"Cách biệt cái gì mà cách biệt!"
Thím Từ "hừ" một tiếng nói: "Không phải chỉ là một cách gọi thôi sao, hai người là cùng tổ tiên, hoặc là họ hàng gì đó hay sao, ai, tôi chỉ sợ cậu bị mất trí thôi. Hướng Quân, tôi đã từng nhìn mẹ cậu lớn lên, khi đó Mạnh Nam thường đến gặp mẹ cậu, hai người họ giống nhau như chị em vậy, thím Từ nhìn mấy đứa, từ trước tới nay đều cùng một bối cả..."
Khi nói xong, bà ấy cười và nói: "Nói đến đây, cậu xem không phải cả cậu và Yểu Yểu đều gọi tôi là thím Từ sao? Nguyên Trinh thì vẫn luôn gọi tôi là bà nội, người ngoài như tôi, chưa bao giờ cảm thấy mấy đứa có khoảng cách thế hệ cả... Việc này cậu đừng lo, ở trong đại viện đã có thím Từ lo, cũng sẽ không có người nói gì cả, nếu như thật sự có ai nói gì, tôi liền nói năm đó mẹ của cậu đã sớm định hôn ước với Mạnh Nam từ lâu rồi, vì thế cậu mới đón Yểu Yểu qua đây sống."
Những người già trong khu nhà chỉ biết mẹ anh và ba mẹ cô ngày xưa là bạn tốt của nhau, làm sao biết được sự tréo ngoe của nhà họ Hàn và nhà họ Lâm.
Giao tình cũ của các trưởng bối trong nhà còn quản bối phận gì nữa chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play