Lâm Kiến Minh lại hít sâu rồi thở ra một hơi, nói: "Bác sẽ không tham lam đồ vật của mẹ cháu nhưng thứ bác lấy ra chưa tới một phần mười đồ vật ở đây, vậy nên những thứ đó coi như là xong."
"Thư mà bác nói, có thể đưa thư cho cháu xem một chút không?" Lâm Yểu nói.
Tay Lâm Kiến Minh động đậy.
Ông ta thực sự mang theo lá thư đó... Chỉ là căn bản ông ta không muốn lấy nó ra.
Nhưng lần này không thể không lấy ra.
Thư viết cho Lâm Yểu.
"Yểu Yểu con gái của mẹ, mẹ xin lỗi vì mẹ đã sinh ra con nhưng không thể nuôi con trưởng thành, sinh con mà không nuôi con thật sự không xứng đáng làm mẹ. Nhưng cuộc đời là thế, mệnh không do người quyết, mẹ chỉ có thể giao con cho bác của con, cũng may bác con là người tốt bụng chất phác. Bác con cũng nói sẽ coi con như Nha nha mà chăm sóc, mẹ mới có thể yên tâm nhắm mắt. Ở nơi ở cũ của mẹ có đẻ lại chút đồ cũ, nếu có cơ hội lấy lại, có thể để một nửa làm của hồi môn của con trong tương lai. Còn một nửa gửi bác con để cảm ơn công nuôi dưỡng và yêu thương chăm sóc con, cũng là của hồi môn của hồi môn cho Nha Nha. Vừa để bồi dưỡng tình cảm chị em con, thứ hai là vì bác trai bác gái đối xử với con như với Nha Nha nên mẹ cũng đối xử với hai đứa như nhau. Mẫu Mạnh Nam."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play