Khi trong thành khói lửa mịt mù, bên trong thôn của bọn họ ở đây thật ra vẫn bình yên.
Mạnh gia ở thôn Mạnh kiều đã có căn cơ hơn mấy trăm năm, gieo nhân cũng không ít, bọn họ sớm đã nhìn ra, muốn giữ một ít đồ cũng không phải việc gì khó khăn.
Sau khi cơm nước xong, Hàn Hướng Quân giữ Mạnh Thạch Lâm và Mạnh Kế Lương, Mạnh Kế Trụ ở lại nói chuyện, bà cụ Mạnh và Lâm Yểu dẫn cô đến nơi mà trước kia mẹ cô đã ở.
Ngoài sân và bên trong đều rất sạch sẽ ngăn nắp, dường như vẫn luôn có người ở đây.
Bà cụ Mạnh vuốt bàn trang điểm làm bằng gỗ đỏ, nói: "Bàn trang điểm kia cũng không biết đã năm ở đâu, trước kia đã bị người mang đi rồi, còn cái này là mấy năm trước tìm người làm lại, cũng may mẹ của con thích vẽ tranh, đồ trong phòng nó, đều được vẽ ra, cho nên có thể dựa vào đó mà làm ra một cái giống như đúc."
Lâm Yểu nhìn mọi thứ đều chỉnh tề, liền biết người Mạnh gia đối với mẹ cô thật sự không tệ.
Cô nói: "Mẹ con thích vẽ tranh sao? Vậy tranh bà vẽ ở đâu?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play