Cô không có một chút gánh nặng tâm lý nào khi phải ở trước mặt Hàn Hướng Quân mà kể ra những sự việc đã xảy ra trong trường vào buổi sáng, kể cả những lời của Tôn Hồng Mai lão sư đã nói kia nữa.
Cô có một trí nhớ cực kỳ tốt và nhớ đúng từng lời nói mà cô ta đã nói hồi sáng nay.
Cô cũng không giống như những cô gái bình thường khác, cô không hề kiêng kỵ hay xấu hổ gì khi nói ra những lời đó cả.
Ở trước vẻ mặt lạnh lùng và nghiêm nghị của Hàn Hướng Quân, cô bình tĩnh nói: "Vấn đề thái độ cái gì chứ, thật là oan uổng cho cháu quá đi, cháu vì sợ phiền phức, nên đã luôn giữ một khoảng cách nhất định với các nam sinh khác ở trong trường rồi, ngay cả đến việc thảo luận bài tập về nhà cũng thường chỉ hay thảo luận cùng với những bạn học nữ mà thôi, không thì hỏi trực tiếp giáo viên trong quá trình tự học, chứ cháu tuyệt đối không làm ra loại hành vi gì vượt quá mức cho phép."
Cô vô cùng tôn trọng thứ tình cảm chân thành, cho nên sẽ không bao giờ có chuyện cô lại tự ý gây ra bất kỳ một món nợ tình nào.
Anh liếc nhìn cô một cái nhưng cũng không có nói gì.
Cô liền nói thêm: "Cháu đã tìm hiểu quá, và biết được vị Cô Tôn kia lúc trước đã từng cho người dán những tấm áp phích lớn nhằm bôi nhọ danh dự và phẩm hạnh của mẹ cháu khi còn ở trường, và bây giờ, cô ta cũng dùng những từ ngữ tương tự đó để 'tố cáo' những hành vi phạm tội của các đồng nghiệp khác ở trong trường."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT