Hạ Đào biết bạn thân nhà mình và Tạ Uẩn không phải thật sự hẹn hò, chỉ là muốn làm Tần Lễ Sơ hết hy vọng.
Hiện giờ bỗng nhiên nhìn thấy Tần Lễ Sơ ở nhà hàng, Hạ Đào liền cho rằng Tần Lễ Sơ vẫn liều chết bám lấy. Khi thấy sắc mặt Tử Lộc không đúng, Hạ Đào lập tức nảy ra ý tưởng.
Cô ấy nhanh như gió ngồi xuống ghế bên cạnh Tử Lộc, làm như không thấy Tần Lễ Sơ ở đối diện, một tay nắm lấy tay Tử Lộc, lộ ra vẻ mặt mừng như điên.
“Trời ạ, tớ sắp được làm mẹ nuôi rồi sao? Chẳng trách dạo này cậu hay thấy buồn nôn, hóa ra là mang thai. Tạ Uẩn đâu? Sao anh ấy không ở bên cạnh cậu? À đúng rồi, gần đây anh ấy đang bận chuyện thi đấu. Nhưng lúc đi khám thai, cho dù anh ấy có bận cũng phải bảo anh ấy đi cùng cậu! A, thật hy vọng là một bé gái. Không phải cậu luôn muốn có con gái sao?”
Hạ Đào sờ gương mặt đỏ bừng của mình, nhìn còn hưng phấn hơn cả Tử Lộc, cúi đầu nói; “Ai da, sao cậu còn đi giày cao gót thế? Phụ nữ mang thai không nên đi giày cao gót. Trong túi tớ còn có một đôi giày đế bằng. Đợi lát nữa cho cậu mượn…Mang thai phải chú ý nhiều thứ. Mặc dù tớ chưa từng sinh con nhưng cũng biết được không ít.” 
Nói đến đây, ánh mắt Hạ Đào mới dừng lại trên người Tần Lễ Sơ, như giờ mới nhận ra sự tồn tại của anh: “Tổng giám đốc Tần, sao anh cũng ở đây?”
Ánh mắt Tần Lễ Sơ lại nhìn thẳng về phía Tử Lộc, giọng anh khàn khàn nói: “Là thật sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play