Bên ngoài là một con ngõ nhỏ yên tĩnh, gần như không có ánh đèn vào ban đêm. Trong xe bật đèn mờ. 
Vương Lam cảm thấy cả người ông chủ như hòa vào làm một với bóng đêm. Anh ta thậm chí còn có thể cảm nhận được cảm giác thất bại và khổ sở từ trên người anh. Trước kia anh ta luôn cảm thấy ông chủ cao cao tại thượng, hiện giờ lại phát hiện ông chủ cũng chỉ là người bình thường bị tình cảm trói buộc.
Anh ta không biết đã xảy ra chuyện gì, cũng không biết phải an ủi từ đâu.
Vương Lam còn nghĩ nếu đã đau khổ như vậy thì dứt khoát không theo đuổi phu nhân nữa. Trên thế giới này không người nào không thể sống vì thiếu ai cả.
Nếu không anh ta cũng sẽ không chia tay nhiều người như vậy mà vẫn có thể sống không tim không phổi.
Vương Lam nói: “Tổng giám đốc Tần, anh có biết một câu nói? Người có thể khiến mình rung động trên thế giới này không chỉ có một. Nếu người này không được thì tiếp theo kiểu gì cũng sẽ có người khác xuất hiện.”
Mặc dù trước đó anh ta rất ủng hộ tổng giám đốc Tần theo đuổi vợ, nhưng nhìn thấy ông chủ nhà mình đau lòng như vậy, Vương Lam cảm thấy không bằng bỏ đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play