Sáng hôm sau, Tử Lộc bị cuộc gọi của Hạ Đào đánh thức.
“Lộc Lộc, tớ quá thảm. Một cái Thất Tịch đang yên đang lành tự nhiên bị hành hạ đến mức chỉ còn chút hơi tàn. Cậu biết ngày hôm qua mấy giờ tớ mới về được đến nhà không? 4 giờ sáng! Tớ một mình ở trong căn nhà trống, nhìn xung quanh đã được trang trí xong xuôi tràn ngập không khí lễ hội để mở party, nước mắt thương tâm khổ sở cứ vậy mà rơi xuống.”
“Tớ thật sự quá thảm. Chú nhỏ của tớ thật sự không phải người! Vậy mà bắt một tổng tài như tớ tăng ca tới 4 giờ sáng!”
“Còn may khi về đến nhà nhìn thấy quà của Lộc Lộc tặng tớ, mới được an ủi một chút.”
Đào Tử ở trong điện thoại mắng chú nhỏ của cô ấy nửa giờ, cuối cùng mới thấy thoải mái trong lòng, nói với Tử Lộc: “Ngày hôm qua cậu trải qua Thất Tịch như thế nào? Đúng rồi, sao cậu lại nghỉ việc ở công ty Lâm Dịch Thâm?” 
Tử Lộc nhớ lại một chút chuyện đêm qua, thở dài một tiếng, chỉ nói: “Một lời khó nói hết.”
Đào Tử là cao thủ nghĩ nhiều, lập tức cất cao giọng: “Lộc Lộc, có phải có người khi dễ cậu không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play