Sau khi cô xảy ra tai nạn xe, máu bầm trong đầu vẫn luôn không tan được, đi khám bác sĩ đều nói chỉ có thể đợi. Ngắn thì nửa năm, lâu thì vài chục năm. Cũng bởi vậy mà ông ngoại vẫn luôn lo lắng cho sức khỏe của cô. Cô cũng vì chuyện máu bầm trong đầu mà thường xuyên thấy choáng váng vào ban đêm. Gần đây quả thật không còn tình trạng này nữa. Chẳng qua cô bận thử và làm khó Tần Lễ Sơ, cũng không để tâm chuyện khác.
Cô thở phào nhẹ nhõm nói: “Được ạ, cảm ơn bác sĩ Lý. Cháu sẽ về nói với ông ngoại một tiếng, đặc biệt cảm ơn bác.”
“Về nhà nhớ chú ý ăn uống, sau này ít đến bệnh viện thôi.”
Dây truyền nước trên tay Tử Lộc cũng đã truyền xong.
Y tá thu bình truyền dịch lại, sau đó rời khỏi phòng bệnh.
Rất nhanh, trong phòng bệnh VIP chỉ còn lại Tử Lộc và Tần Lễ Sơ.
Tử Lộc cảm thấy bầu không khí xung quanh hơi loãng, cô ra vẻ bình tĩnh nhìn về phía Tần Lễ Sơ nói: “Em không ngờ ra ngoài nói chuyện công việc cũng có thể rơi xuống hồ. Lúc ấy em bị trượt chân, sau đó ngã vào trong hồ. Anh hẳn nên đề nghị với ông chủ trang trại lắp thêm lan can trên cầu trúc. Mặc dù cầu trúc rất rộng nhưng nếu đứng ở mép, chẳng may bị ngã thì giống em…” Cô cười nói: “Nhưng mà may mắn không xảy ra chuyện gì. Còn gặp họa được phúc, máu bầm trong đầu em đã tan hết. Nếu không phải hôm nay rơi xuống nước, em vẫn còn tiếp tục lo lắng, sợ máu bầm trong đầu ngày càng nặng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play