Thiên Manh về đến phòng, cô buồn bã nằm ra giường, trong đầu cô không ngừng nghĩ đến Tiêu Sở Uy, sự ân cần từ anh khiến tim cô có chút lệch nhịp đập, ở gần anh cô không thể gồng lên sự cứng rắn như cô từng làm, cô như muốn bước ra khỏi vỏ kén dày công thuê dệt mà trở nên yếu đuối, trong cô sinh ra có chút ảo tưởng, nhưng rất nhanh cô đã tự nuốt nó vào trong, không biết bao nhiêu lần cô tự nói, đừng nhầm lẫn.
Rồi bất chợt cô lại nhớ đến Thái Lăng.
5 năm trước, sinh nhật của cô anh bận công việc không về kịp, vừa xong việc anh đã nhận được hàng loạt cuộc gọi từ cô, anh gọi lại, nhưng lại nghe thấy giọng nói giận dỗi bên tai, cô đã nói nếu anh không đến gặp cô bây giờ thì vĩnh viễn đừng đến gặp cô nữa. Đó không phải là lần đầu cô gây sự khi anh không giữ được lời hứa. Anh sợ cô giận mà lái xe như bay đến gặp cô.
Cũng phải, khi đó cô là sinh viên đại học vô cùng hoạt bát, đầy kiêu ngạo, cô như được bao bọc bởi một thứ ánh hào quang lộng lẫy, cô được nuôi dạy trong một gia đình được gọi là hạnh phúc và đủ đầy, cô tự tin với mọi thứ cô có, muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn học thức có học thức, tính cách có thể nói là mười phần khác biệt với hiện tai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT