Người phụ nữ trước mặt trông rất trẻ, nhan sắc cực kỳ xinh đẹp, khí chất cao quý, chẳng lẽ là ma?
Trần Yến mạnh tay tát vào mặt mình, “Ảo giác, chắc chắn là ảo giác.”
Trần Chiêu nhấn mạnh từng chữ, “Ba, bà ấy là bà nội, ba mau gọi ‘mẹ’ đi.”
Trần Yến: “...”
Thằng bé này bệnh không nhẹ, ông ấy thật muốn báo cảnh sát ngay tại chỗ, đưa nó vào bệnh viện tâm thần.
Lam Yên vẫn còn chút mơ hồ, bà ấy nhìn Trần Chiêu, rồi nhìn về người đàn ông lạ mặt.
"Con là con trai của anh Trần sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play