Sơn dương mỉm cười giải vây cho cô bé: “Biên Biên chỉ ghét kẻ xấu, không ghét người khác.”
Cậu bé không nói gì, cậu ta thông minh, sớm hiểu chuyện, trong nhiều việc có sự nhạy bén khác thường, cậu ta có thể không phân biệt chính xác một người có thích mình hay không nhưng rất dễ nhận ra một người có ghét mình hay không.
Đặc biệt là ở lớp trẻ, Biên Biên đã nói chuyện với tất cả các bạn học khác trong lớp, cũng đã cùng nhau chơi, chỉ có Tô Vân Hi là không.
Rõ ràng như vậy, nếu Tô Vân Hi không nhận ra thì dị năng của anh ta đã vô dụng rồi.
Tô Vân Hi nhìn về phía hành lang, thấy mẹ mình và đối tượng xem mắt có vẻ nói chuyện khá hợp, bèn rụt đầu lại, nói với hai người: “Hai người có muốn đi một nơi không?”
“Không đi”, Biên Biên lắc đầu: “Chúng ta không thể rời khỏi chú... chú Thiên.”
“Còn cậu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT