Ông nội và chú Chúc Uyên không sao, vậy chú La và chú Giang thì sao?
“Chú đầu trọc…”
“Bọn họ cũng không chết.” Biên Biên còn chưa kịp hỏi, tên đầu trọc ba như biết cô bé muốn hỏi gì, trực tiếp nói ra câu trả lời mà cô bé muốn biết.
Biên Biên nhỏ giọng nói: “Cháu có thể sang bên kia xem không?” Tên đầu trọc ba không nói gì.
Biên Biên mặc định là hắn đã đồng ý, từ trong lòng tên đầu trọc ba bò xuống, chiếc trực thăng này là của đội Cuồng Long lái đến, không gian rộng rãi, mọi mặt đều rất tốt, với tốc độ của Biên Biên bò đến ghế phụ, nằm sấp ở bên cửa sổ nhìn xuống, đã hoàn toàn không nhìn thấy “Nhà.” ở đâu, bên dưới lướt qua từng tòa nhà cao tầng, bay về phía Biên Biên chưa biết và xa lạ.
Biên Biên không xa lạ gì với trực thăng, trước kia đã từng ngồi cùng ông nội nhưng đó là lúc hơn hai tuổi, mặc dù não bộ cô bé phát triển, trí nhớ kinh người nhưng cũng chỉ nhớ được một số hình ảnh.
Cô bé biết, máy bay bay rất nhanh, điều này có nghĩa là cô bé và ông nội ngày càng xa nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play