“Không.” Giang Du: “Tôi đau lòng.”
Biên Biên “?” Cô bé không hiểu, ánh mắt nhìn về phía Cửu Tư Kiếm: “Con dao của con...”
Dù sao cũng không phải của mình... Giang Du luyến tiếc trả lại đoản kiếm, trong lòng muốn hỏi cô bé lấy được nó như thế nào nhưng lời đã đến miệng lại nuốt trở vào.
Cùng lúc đó, theo một âm thanh chói tai, con nhện lớn bên ngoài phát ra một tiếng kêu thảm thiết sắp chết, sau đó âm thanh đột ngột dừng lại.
Mí mắt Giang Du giật giật, quay đầu lại, quả nhiên, không lâu sau, một bóng người từ từ bước vào. “Ông nội!” Biên Biên chạy tới, trên người cũng không đau nữa, giống như một chú chim sẻ vui vẻ. Ông nội dính máu nhện trên người lùi lại hai bước, Biên Biên cũng không để ý, chu môi, có chút nản lòng: “Cháu vẫn chưa tìm thấy chú Chúc Uyên...”
Lời chưa dứt, kén tằm hình người trước đó bị Giang Du đập, sau đó lại bị thân con rắn lớn đập và quét nhiều lần, giờ đã nhô lên, ngay sau đó “Xé rách.” một tiếng, đầu tơ nhện từ bên trong rách ra, một cái đầu chui ra một cách ngơ ngác.
Chính là Chúc Uyên!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT