Đây là lần đầu tiên Biên Biên mời khách đến nhà, cô bé hầu như không đợi La Nghiệp Sinh gật đầu đồng ý, đã gọi ông nội bế mình xuống.
Không biết có phải do thường xuyên ăn thức ăn do bố Tuấn nạp tiền mua, bao gồm cả rau củ quả trồng từ hạt giống, ông nội từ lúc đầu khôi phục một chút ý thức không chịu rời Biên Biên quá gần, đến khi có thể đứng sau Biên Biên nhưng vẫn không chịu để Biên Biên tiếp xúc gần gũi với mình, đến bây giờ, ông đã có thể cẩn thận bế Biên Biên.
Nhưng có lẽ vẫn sợ mình vô tình làm Biên Biên bị thương, trừ khi Biên Biên yêu cầu ông nội bế, ông nội mới bế một cái, còn bình thường ông nội vẫn sẽ đảm bảo giữ khoảng cách giữa mình và Biên Biên.
Biên Biên nhỏ bé được ông nội bế xuống khỏi xích đu, vẫy tay với cô gái kia ở dưới lầu: “Cô ơi, cô đợi một chút.”
Tiếng của cô bé kéo Hạ Lưu Châu ra khỏi cơn tức giận khó tả khi đột nhiên nhìn thấy La Nghiệp Sinh, dù sao cô cũng không phải người bình thường, cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, con thây ma cấp ba kia không đi, đứng nguyên tại chỗ nhưng cơ thể đã quay về phía Biên Biên, nhắm thẳng vào Hạ Lưu Châu.
Nó đang theo dõi động tĩnh của tôi.
Hạ Lưu Châu cảnh giác nghĩ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT