Biên Biên không biết đã xảy ra chuyện gì, vừa nãy cô bé không chắc mình có nghe thấy giọng nói của hệ thống cha không nhưng lúc này, cô bé chắc chắn mình đã nghe thấy――
“... Nhất định là tôi tức điên rồi mới không nghĩ ra cách này, tuyệt đối không phải vì lời nhắc nhở của số một.”
Biên Biên vô cùng hoang mang.
Muốn hét lên một tiếng nhưng lại nhớ ra hệ thống cha đã dặn, không được để lộ anh trước mặt chú mà cô bé không nhìn thấy, cô bé đành nghi hoặc cúi đầu thì thầm với chú gấu nhỏ.
Đối mặt với lựa chọn [Có thả Lục Dữ ra không], Tuấn Cẩn không chút do dự chọn [Có], sau đó anh vuốt màn hình con dao, di chuyển đến sợi dây trói tay chân Chúc Uyên ở phía sau, vuốt vài cái, sợi dây đứt ra.
Khi Chúc Uyên lấy lại tự do, lật người muốn bò dậy, Tuấn Cẩn đã chuẩn bị sẵn, dùng sức đẩy anh ta về phía cửa sổ, Chúc Uyên bay vèo ra ngoài cửa sổ.
Lắc lắc ngón tay hơi nhức mỏi, Tuấn Cẩn rất hài lòng với kết quả này――trước đó anh còn lo không đẩy được anh ta ra ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play