“Có ý gì?” 
Tô Miên lặp lại lần nữa: “Trình độ ngữ văn của anh kém đến mức nào vậy? Không  hiểu được ý em sao?”
Trái tim Tần Minh Viễn như rơi vào hầm băng.
Tô Miên nở nụ cười không mấy quan tâm, lại nói: “Anh không cảm thấy mấy tháng này có cảm giác rất quen thuộc sao? Đây không phải toàn là những chuyện anh đã làm hả? Bởi vì trong lòng rối rắm, bởi vì không biết xử lý tình cảm với em như thế nào, lại không muốn đối mặt với sự hèn nhát, không có cách nào chống lại gia đình của mình, cuối cùng trút hết tất cả tức giận lên đầu em. Không muốn thừa nhận bản thân mình nảy sinh tình cảm với em, vì thế bắt đầu đối xử tốt với em, dịu dàng với em, nhưng đến cùng vẫn không vượt qua nổi rào cản trong lòng, nghĩ đến lại rất tức giận, rồi lập tức thu về hết những đối xử dịu dàng và tốt đẹp dành cho em, trở nên lạnh như băng, thậm chí còn bắt bẻ, dè bỉu em thậm tệ hơn, cứ lúc nóng lúc lạnh, vui giận thất thường như vậy, chẳng lẽ anh không cảm thấy rất quen sao? Đó còn không phải là những chuyện anh đã từng làm với em sao?”
Tần Minh Viễn nhìn Tô Miên.
Anh không ngờ rằng Tô Miên sẽ nói ra những lời như vậy.
Cô mặc quần áo ở nhà, trên người còn đeo tạp dề, tóc buộc túm lên đầy tùy ý, cả người nhẹ nhàng thoải mái như ở nhà, những lời cô nói lại như mang theo mũi tên băng, từng câu từng chữ cắm thẳng vào đầu quả tim anh, không sai lệch một phân nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play