"Đã nửa tiếng đồng hồ rồi."
Lư Tuệ Mẫn lén lút đánh giá sắc mặt của những người khác, nhỏ giọng nói với ông xã là Tần Nghiêm: "Bố gọi Miên Miên đi ra ngoài lâu như vậy, cũng không biết nói gì. Ông nhìn bác cả và chú ba đi, chỉ ước gì có thiên lý nhãn, thuận phong nhĩ, để biết bố và Miên Miên nói chuyện gì...."
Bà lại hạ thấp giọng nói: "Chú tư thì rất bình tĩnh. Ông xem, cháu gái Sênh Sênh của chúng ta so với nhà bác cả và nhà chú ba thì có phong thái hơn nhiều. Khó trách ông cụ yêu thương con bé."
Tần Nghiêm trầm giọng nói: "Vẫn còn ở nhà cũ, có chuyện gì về nhà hẵng nói."
Lư Tuệ Mẫn nói: "Tôi khen cháu gái nhà chúng ta còn không được sao?"
Tần Nghiêm nói: "Bây giờ là lúc để khen cháu gái hả? Người ngoài không biết nhưng người nhà chúng ta còn không rõ ràng sao? Bố cứ cách ba hôm năm bữa là vào bệnh viện, không cho người đến thăm. Có thể giấu giếm chuyện gì đây?"
Lư Tuệ Mẫn: "Vẫn còn ở nhà cũ, có suy nghĩ gì về nhà hẵng nói."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT