Edit: Min
 
Liễu Tri Khanh sững người một lúc, cúi đầu, tay giữ lấy cạp quần định lùi về sau bình phong để trốn. Hắn ta thầm nghĩ, căn phòng này tối thế này, Ngọc Hành chắc chắn không nhận ra ta. Nếu nhận ra, thì hẳn là hoa mắt thôi, chứ không phải vấn đề ở ta. 
Ừm... đúng vậy, chắc chắn là như thế. 
Vừa mới bước được hai bước, lão nhân đang khám bệnh bỗng đẩy gọng kính, gọi hắn ta lại: “Liễu tông sư, trốn cái gì? Lão phu ở đây chỉ khám cho nam nhân. Ngươi có gì thì mọi người cũng có, đều giống nhau cả thôi.”
Liễu Tri Khanh: “......”
Lão nhân đưa phương thuốc cho hắn ta, nói: “Trước mắt ngươi không có gì đáng lo, chỉ là vết thương bị viêm, hơi sưng tấy một chút. Thời gian này nên tránh làm các loại vận động cá nhân quá kích là được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play