Bà Trương thở hổn hển, nhét chiếc hộp gỗ vào trong ngực ôm chặt, vuốt ve những hoa văn trên hộp gỗ, bà ta cố gắng để bản thân bình tĩnh lại, lần trước ngã không nhúc nhích được, một lát sau không phải là ổn rồi sao.
“Một lát nữa là ổn thôi, một lát nữa thôi.”
Bà ta không ngừng lẩm bẩm, tự động viên mình.
Mưa càng lúc càng lớn, mưa rơi lộp độp trên con đường lát đá xanh.
Bà Trương bám vào viên gạch xanh, cố gắng bò đến dưới bức tường của sân bên cạnh. Tay bám vào mép viên gạch xanh, cạy ra một cục phân chó khô. Bà ta vốn là người sạch sẽ, giờ đây lăn lộn trong bùn đất, giống như một con chó ướt, toàn thân toàn bùn đất.
“Ọe!” Bà Trương buồn nôn, nghĩ đến việc mình rơi vào cảnh này đều tại Phó Linh.
Nếu không phải cô trộm nhẫn, nếu không phải cô tố cáo con trai bà ta với cảnh sát, nếu không phải vừa rồi cô không đỡ bà ta, bà ta có thể rơi vào cảnh này không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT