Dì Hồng nhìn mà xót ruột nhưng thấy Khương Nguyệt đang vui vẻ, bà ấy không tiện mở miệng khuyên.
“Dì ơi, mấy hôm nay nhờ dì trông giúp bọn trẻ, hôm nay đi thành phố, cháu mang về ít bánh kẹo, dì nếm thử xem.” Khương Nguyệt lấy một phần bánh kẹo đưa cho dì Hồng, dì Hồng nuốt hết mấy lời chuẩn bị nói xuống, vội xua tay: “Đừng đừng, hàng xóm giúp đỡ nhau là chuyện nên làm, cháu để lại cho bọn trẻ ăn.”
Khương Nguyệt: “Cháu còn nhiều mà, Tiểu Xuyên chạy giúp cháu nhiều ngày như vậy, cháu còn chưa mua cho cậu ấy thứ gì, dì nhận đi.”
Dưới ánh đèn, dì Hồng thấy Khương Nguyệt đưa cho mình một túi nhiều loại bánh kẹo, toàn là loại thường ngày bà ấy không nỡ mua.
Phải tốn bao nhiêu tiền đây, bà ấy càng không thể nhận.
“Không tốn bao nhiêu tiền đâu, sau này làm quần áo còn phải nhờ dì giúp nhiều, đừng khách sáo với cháu.”
Dì Hồng nghĩ cũng phải, nếu bà ấy không nhận quà, Khương Nguyệt chắc chắn sẽ trả thêm tiền công, không để bà ấy thiệt, vậy thì nhận vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play