Nghe vậy, ánh mắt Nguyên Dã lập tức thay đổi.
Liếc nhìn Khương Nguyệt, Khương Nguyệt đỏ mặt: “Cậu nhìn tôi làm gì?”
Lúc này càng ngượng ngùng càng lúng túng, mình không ngượng thì người khác mới ngượng, cô hào sảng nói: “Tôi quan tâm anh ấy thì có gì không nên?”
“Nên nên, tôi còn ghen tị nữa là!” Nguyên Dã không tình nguyện lấy quần áo mới ra, vừa mở ra anh ta đã thấy chua, kiểu dáng và kích cỡ này giống như may riêng cho Phó Đình Xuyên vậy.
“Chị dâu thật có mắt nhìn, lão Phó số hưởng quá!”
Lấy được một người vợ cái gì cũng giỏi.
Sao anh ta lại không có số hưởng như vậy chứ!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT