Bọn họ đã xa nhau được bảy ngày.
Khoảng thời gian Lục Hoài Nghiên vừa mới bắt đầu để ý đến cô, anh như con quay chạy qua chạy lại giữa ba nơi châu Âu – Đồng Thành – Bắc Thành, có lần anh còn ở lại châu Âu hơn nửa tháng. Khi ấy, thỉnh thoảng anh mới có thời gian nhớ đến cô, nhưng nhớ thì nhớ chứ cũng không có cảm giác cồn cào bứt rứt như thế này.
Sau đó, anh còn cất công đến phòng đấu giá một chuyến, mua lại ba bình rượu cổ để làm quà lưu niệm cho cô. Tặng quà là một cái cớ tuyệt vời để hẹn gặp nhau, nhưng sau khi trở về Đồng Thành, anh lại không vội tìm gặp cô.
Hoàn toàn khác hẳn với tâm trạng bây giờ.
Vừa nói dứt câu, anh cũng không cần cô đáp lại, buông tay cô ra, thuận miệng nói luôn, “Em ăn oden ở cửa hàng tiện lợi không? Bây giờ cũng chỉ mua được mỗi món này thôi.”
Vẫn còn đang trong kỳ nghỉ Tết, nhiều hàng quán vẫn chưa khai trương lại.
Đừng nói là quán ăn, ngay cả mấy anh shipper giao đồ ăn vẫn còn đang ăn Tết ở quê. Đơn hàng này của Lục Hoài Nghiên cũng là vì ông chủ của cửa hàng tiện lợi thấy khoảng cách khá gần, trong cửa hàng lại đang vắng khách nên mới bảo nhân viên giao đến cho anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT