Cả người Sầm Lễ như bị đóng đinh tại chỗ.
Trong đầu anh ta chợt hiện lên hình ảnh Giang Sắt mặc đồ bệnh nhân nằm trên giường bệnh.
Từ nhỏ Giang Sắt đã có suy nghĩ độc lập, cũng rất giỏi giang, dù gặp bất cứ chuyện gì thì con bé vẫn luôn có thể xử lý một cách thành thạo và gọn gàng.
Lúc xảy ra vụ bắt cóc bảy năm trước, cô chỉ mới có mười sáu tuổi, bị bỏ đói bỏ khát liên tục mấy ngày liền, cơ thể cô khi ấy yếu đến độ buộc phải truyền dịch.
Dù là thế, nhưng khi gặp Sầm Lễ trong bệnh viện, câu nói đầu tiên của cô lại cực kỳ bình tĩnh, “Anh à, em không sao hết.”
Cô quá kiên cường, kiên cường đến mức Sầm Lễ không tài nào tưởng tượng ra được, cái tiếng gọi “Anh ơi” khi cô vừa được cứu ra đến tột cùng đã chất chứa bao nhiêu hy vọng và bất lực.
Lục Hoài Nghiên không có hứng thú với cảm xúc đang cuồn cuộn dâng trào trong lòng Sầm Lễ, vì chính bản thân anh cũng chẳng phải là người tốt lành gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT