Trương Nguyệt theo họ mẹ, tiệm sườn xám này vốn dĩ là của mẹ chị.
Hồi còn bé, Trương Nguyệt cũng từng có một tuổi thơ rất đẹp, thế nhưng tuổi thơ đẹp đẽ ấy cũng chỉ kéo dài đến khi chị lên năm.
Khi vừa dạy chị học thuộc địa chỉ và số điện thoại của cửa tiệm sườn xám thì mẹ lại gặp tai nạn bất ngờ, chị được người thân nhận nuôi, sau khi được “chuyển giao” qua lại mấy nhà, cuối cùng chị được đẩy vào trại mồ côi.
[Trương Cẩm, Số 39, ngõ Cẩm Tú, khu phố Liên An, Đồng Thành, 135XXXXXXX.]
Đến tận hôm nay, Trương Nguyệt vẫn còn nhớ như in địa chỉ cửa tiệm mà chị đã học thuộc trước đó, tên của mẹ mình, và cả số điện thoại mà khi ấy chị chỉ vừa mới học thuộc được vài ngày.
“Cô có biết, một người khi bị mất phương hướng giữa đại dương bao la phải dựa vào cái gì để có thể bơi tiếp không?”
Trong cửa tiệm sườn xám, Trương Nguyệt cúi đầu cắt vải, thản nhiên hỏi một câu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play