Cao Vũ cười đến vui vẻ.
Thật tốt, mặc dù đã qua nhiều năm như vậy nhưng Tiểu Mỹ vẫn đáng yêu như thế, một chút cũng không thay đổi...
Mùa thu trời lạnh, Ân Tiểu Mỹ sợ Ân Triết Phi lạnh, vừa trò chuyện vừa cởi áo khoác lông dê của mình ra đắp lên người anh, Ân Triết Phi mơ mơ màng màng hé mắt ra nhìn cô một chút nhưng chung quy không kháng nổi cơn buồn ngủ thế là lại tiếp tục ngủ mê man.
"Nghe nói Cao tiên sinh là hoạ sĩ nổi danh quốc tế?" Ân Tiểu Mỹ hỏi Cao Vũ.
"À, đúng vậy."
"Vậy bức vẽ anh tặng tôi chẳng phải sẽ rất đáng tiền sao?" Ánh mắt của cô biến thành hai ký hiệu đô la.
"Có lẽ vậy nhưng người còn đang mạnh khỏe, cô ráng đợi thêm, chờ tôi chết lấy ra bán thì tiền lời sẽ nhiều và đáng tiền hơn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT