Ôi chao, ôi chao, ôi chao? Ân Tiểu Mỹ kinh ngạc trợn to hai mắt, nhìn cô gái mập khóc đến lê hoa đái vũ đó, Viên Viên? Cái tên này sao lại quen thuộc như vậy... Một cô bé tròn trịa trong trí nhớ của cô lập tức hiện ra, Ân Tiểu Mỹ há to miệng, là cậu ấy sao? Có đúng là cậu ấy không? Cô ngơ ngác đứng ở nơi đó, nhìn hai người dây dưa không ngừng, chậm rãi gọi một tiếng: "Viên Viên?" 
Cô gái giống như cái bánh bao trắng quay đầu lại, trên mặt nước mắt nước mũi tèm lem hỏi: "Cô gọi tôi hả?" Trí nhớ khi còn bé quá mức xa xưa lại mơ hồ, Ân Tiểu Mỹ giờ đã trưởng thành nhất thời cô không nhận ra.
"Ân Tiểu Mỹ?" Ngược lại người bạn bên cạnh Tống Viên Viên đột nhiên lên tiếng trước, Ân Tiểu Mỹ sửng sốt nhìn về phía cô gái xinh đẹp đó, thật lâu sau mới phản ứng được: "Hả... Lâm Đệ Nhất?"
"Trời ạ! Thật sự là cậu!" Lâm Đế Y buông Tống Viên Viên ra, vọt tới trước nói: "Đại minh tinh! Mình xem qua phim của cậu rồi, mình nói với bạn đại học đó là bạn tiểu học của mình, bọn họ còn không tin! Nói cậu là nước Anh thổ sanh thổ dưỡng nhưng mình vừa nhìn một cái đã nhận ra ngay đó là cậu! Cậu viết bưu thiếp cho bọn mình, bọn mình đều giữ lại hết!"
"Trời ạ..." Tiểu Mỹ không kiềm được sự mừng rỡ, kéo hai người bạn tốt sang một bên nói: "Chúng ta đã bao nhiêu năm không gặp? Tại sao các cậu lại đến đây! Là Viên Viên muốn tham gia hoạt động lần này sao?"
Ba người từ vui mừng lúc ban đầu đến khi phục hồi tinh thần lại thì bắt đầu quan sát lẫn nhau, trên gương mặt mỗi người vẫn còn mang theo bóng dáng khi còn bé nhưng rồi lại khác biệt rất lớn, Lâm Đế Y nhìn qua rất giỏi giang, nói năng liến thoắng, dứt khoát, Ân Tiểu Mỹ rất hoài nghi có phải lên đại học cậu ấy lại đảm nhiệm chức vụ hội trưởng sinh viên, còn Tống Viên Viên ánh mắt cứ chăm chăm nhìn cằm mình, thật giống như vẫn không thể xác nhận người này có thật là bạn học cũ của mình không.
Lúc này Lâm Đế Y đã triệt để mở ra máy hát, sau khi cô với Tống Viên Viên học xong tiểu học cũng không học cùng nhau nhưng trùng hợp chính là hai người lại thi chung vào một trường đại học rồi chung luôn cả chuyên ngành, cho nên rất nhanh đã trở thành bạn tốt. Tống Viên Viên vẫn không thay đổi, vẫn mê ăn như cũ, lên đại học lại càng quá đà, cả người lập tức giống như khinh khí cầu được thổi phồng. Mặc dù Lâm Đế Y đã nghĩ đủ mọi cách để tịch thu đồ ăn của cô nhưng hiệu quả quá ít: "Cho nên khi nhìn thấy hoạt động này, mình liền kéo cậu ấy tới đây tham gia! Cậu không biết trong trường học có bao nhiêu nữ sinh nhàm chán lại độc mồm, nói rất nhiều lời khó nghe, còn người này chỉ biết vùi đầu học tập."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play