Bên trong gian phòng, Thường Mỹ kể lại chuyện của Văn Huyên cho Ân Nhược Tức nghe, mới chỉ mở đầu sắc mặt Ân Nhược Tức đã xanh mét.
"Nếu như anh nói, anh không có làm như vậy, em có tin tưởng anh không?" Ánh mắt của anh nhìn chằm chằm vợ mình, không bỏ qua chút biến hóa nào dù là nhỏ nhất trên gương mặt cô.
"Dĩ nhiên là em tin anh nhưng cô ấy tìm tới cửa như vậy đâu có khác gì tát em một cái tát?" Cô trách cứ nhìn chồng nói: "Ân Nhược Tức ngay cả chuyện như vậy anh cũng không xử lý tốt được sao?"
"Thật xin lỗi, là anh không tốt, lúc ở Singapore anh uống say nhưng vẫn chưa say đến trình độ bất tỉnh nhân sự, anh biết mình đã làm gì và không làm gì, Thường Mỹ thật xin lỗi, loại chuyện ghê tởm này anh không nên để cho em biết..."
Cô thở dài nói: "Em nghĩ nếu như Tiểu Mỹ thật sự phải đi Anh, vậy em cũng phải đi theo con bé, anh cũng biết con bé không thể rời khỏi em."
Ân Nhược Tức vội la lên: "Anh cũng không thể rời khỏi em!"
Thường Mỹ nói: "Nhược Tức anh không hiểu, đây là em muốn cho anh thời gian để xử lý tốt mọi chuyện, em hi vọng đến lúc em quay về sẽ không còn gặp phải những chuyện này."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT