Sau khi hiếu kính phụ thân đại nhân thì bữa tối của Ân Tiểu Mỹ có thể dùng bốn từ vô cùng phong phú để hình dung, trong sự tán dương cùng tình yêu thương của cả nhà, cô lại nhìn thấy Ân Triết Phi mang vẻ mặt mặt âm trầm, tức đến nhe răng kia.
Giống y như một con chó không được ăn thịt!
Có nhe răng cũng vô ích, Tiểu Mỹ vẫn là cục cưng trong nhà!
Mãi cho đến ngày hôm sau đi học, cô vẫn dương dương đắc ý!
"Ân Tiểu Mỹ, tới phòng làm việc của tôi một chuyến!" Mới vừa học xong lớp tiếng Anh, Mao Thuỵ Anh đã đứng ở cửa lớp nghiêm nghị ra lệnh.
Tâm tình tốt của Ân Tiểu Mỹ chợt tan biến, hai bắp chân mềm nhũn rất không có cốt khí mà run sợ.
Trong hai ba năm nay, Tống Viên Viên đã gầy một vòng ngược lại là con cú mèo dựa vào đồ ăn của Viên Viên lại mập lên nhiều, Tiểu Mỹ nhìn bà tốn sức ngồi vào trong bàn làm việc của mình, rất không nhân đạo mà nghĩ nếu bà ta bị kẹt luôn bên trong thì tốt.
"Em xem đi! Lần sai chính tả này là lần bao nhiêu rồi? Cả lớp chỉ có em là kém cỏi nhất!" Bà ném cuốn vở chính tả cho Tiểu Mỹ hung hăng quát lên.
Tiểu Mỹ nhìn trang giấy được khoanh đỏ, cứ như máu chảy đầm đìa đó, u buồn thở dài, cô ghét Mao Thuỵ Anh cho nên môn ngữ văn đến tận bây giờ chỉ có thể dùng câu thê thảm không nỡ nhìn để hình dung.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play