Về phần nữ quan vì sao không nói việc này, tự nhiên là bởi vì —— phù của Sở thiên sư ngay cả người trong Huyền môn chính mình đều không đủ đoạt, nếu lại gia nhập một ít phú hào, kia chẳng phải là càng khó đoạt sao! Vì thế mọi người giống nhau đều trong lòng hiểu rõ mà không nói ra, che giấu thông tin này với người thường.
Mà trên thực tế, đạo trưởng Quảng Phong lấy ra lá phù này cũng cảm giác rất đau mình.
Cũng không phải hắn đau lòng mười vạn kia, rốt cuộc bản lĩnh và thân phận như hắn cũng không thiếu mười vạn, nhưng muốn cướp được phù của Sở thiên sư xác thật không dễ dàng, tuy nhiên nghĩ đến chính mình ở mấy ngày trước lại cướp được một cái túi phúc, Quảng Phong sau đó mới cảm thấy trong lòng thoải mái hơn một ít.
Về phần Chính Dương ở một bên, lại không nhịn được dùng sức lấy đôi mắt ngắm lá phù kia.
Nói thực ra, bản lĩnh vẽ phù của Chính Dương ở trong vòng cũng coi như là tầng trung trở lên, tự nhiên có vốn liếng để kiêu ngạo, nhưng khi đối mặt với Sở thiên sư ngay cả mặt cũng chưa từng được gặp qua này, vẫn không đủ xem. Cho nên Chính Dương ban đầu vẫn luôn tưởng mua một lá bùa để học tập, nề hà, vận khí của hắn thật sự không được, lâu như vậy, hắn căn bản liền không có cướp được một lần. Mà lần này thấy trên tay lão đối đầu thế nhưng có cái này, hắn sao có thể không chua.
Quảng Phong cảm giác được ánh mắt của lão đối đầu, trong lòng không khỏi có vài phần đắc ý, gửi trả lại một ánh mắt khiêu khích, sau đó tiến lên dán lá bùa tới trên trán Diệp Tuấn.
Lần này, bùa chú không có cháy giống như vừa rồi, mà hơi nóng lên, sau đó linh quang lập loè vài cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play