Người thú buông một tiếng cảm thán, bán tinh linh liền quay sang hỏi pháp sư: “Còn ngươi thì sao? Dù gì đây cũng là chủ đề do ngươi đề xuất mà.”
Pháp sư đáp: “Ta không vì vinh quang, cũng không phải để thoát khỏi nỗi đau trong tâm hồn. Ta trở thành nhà thám hiểm, chỉ đơn giản là vì tiền.”
Hắn siết chặt huy chương trong tay, nói: “Ta cần rất, rất nhiều tiền…”
Bán tinh linh không mấy để tâm, buông một tiếng “hừ” nhẹ: “Hầu hết các nhà thám hiểm đều chỉ nghĩ được như vậy thôi.”
Những ngôi sao sáng trên bầu trời dần trở nên mờ nhạt, pháp sư và người thú cũng vô thức chìm vào giấc ngủ.
Gần sáng, bán tinh linh gọi người thú dậy để canh gác. Bán tinh linh mỗi ngày chỉ cần thiền định sáu tiếng là có thể khôi phục toàn bộ sức lực. Đang trong trạng thái thiền định, hắn bất ngờ nghe thấy tiếng hét chói tai của người thú.
“Cái đó là gì?!”
Bán tinh linh lập tức mở bừng mắt. Ánh sáng rực rỡ của buổi bình minh tràn vào tầm nhìn, cuối cùng hắn cũng thấy rõ khung cảnh xung quanh.
Lúc này, họ đang ở giữa hai vách đá cao vút, hai vách đá kéo dài ra phía ngoài, khoảng cách giữa chúng ngày càng rộng. Ở cuối vách là một hồ nước trong vắt, phản chiếu bầu trời và ánh mặt trời lúc rạng đông. Ánh sáng ban mai phủ lên hồ nước và khắp mặt đất một màu vàng đỏ lấp lánh tuyệt đẹp. Hai bên hồ nước là một khu rừng cao ngút ngàn, thỉnh thoảng có ma thú lướt qua. Dựa theo những ma thú mà bán tinh linh vừa nhìn thấy, tất cả đều là các loài được ghi lại trong sổ tay nhà thám hiểm, thuộc cấp độ cao nhất trong bảng xếp hạng ma thú.
Tuy nhiên, thứ khiến người thú kinh ngạc hét lên lại không phải những ma thú kia, mà là thứ trên bầu trời…
“Đó là…” Pháp sư không biết đã tỉnh dậy từ lúc nào, siết chặt cây pháp trượng trong tay. - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T
Bầu trời rộng lớn hiện lên một màu xanh lam vô tận, sắc xanh ấy chỉ có thể được sinh ra từ bầu trời. Ở phía chân trời, một màu đỏ rực đang bừng lên, những đám mây đỏ như đang bốc cháy, tựa ngọn lửa vàng rực rỡ. Mặt trời vẫn không ngừng leo cao, sắc đỏ và sắc xanh giao thoa, tạo nên một khung cảnh tựa như chỉ có trong mộng ảo. Khi vòng tròn mặt trời cuối cùng cũng hiện rõ toàn bộ, một bóng hình khổng lồ đột ngột xuất hiện, dang rộng đôi cánh, che khuất cả mặt trời.
Thân hình bạc sáng, đầu ngẩng cao kiêu hãnh, chiếc cổ dài tao nhã, đôi cánh khổng lồ đủ để che trời lấp đất. Những chiếc vảy bạc phân bố dày đặc trên cơ thể, chiếc đuôi dài thả lơ lửng trong không trung. Từ đường cong ở thắt lưng, bụng đến tứ chi, tất cả đều đẹp đẽ như một tác phẩm nghệ thuật…
Pháp sư trước giờ chỉ từng thấy sinh vật này trong các tác phẩm nghệ thuật.
"Ngân Long."
Khi bán tinh linh và pháp sư đồng thanh thốt lên từ này, ánh mắt của bán tinh linh vẫn không rời khỏi Ngân Long. Bị ảnh hưởng bởi bản tính của tinh linh, hắn vốn yêu thích những thứ đẹp đẽ, cho nên Ngân Long trước mắt khiến hắn thực sự không thể dời mắt.
Đôi mắt xanh biếc của nó giống hệt màu bầu trời lúc này.
Không biết có phải ảo giác hay không, bán tinh linh cảm thấy Ngân Long dường như đang liếc nhìn về phía họ.
Ngân Long lượn lờ giữa bầu trời. Sau đó bất thình lình, một móng vuốt khổng lồ từ trên cao ập xuống, giẫm mạnh lên lưng Ngân Long, hất nó rơi xuống!
Ngân Long đập xuống đất, nửa thân chìm trong nước hồ, làm bắn lên những cột nước dữ dội. Nó khó khăn đứng dậy khỏi mặt nước, hướng về phía Hắc Long trên trời rít lên một tiếng đầy phẫn nộ.
Hắc Long lao thẳng xuống, Ngân Long cũng không chịu thua, gầm vang một tiếng long trời lở đất. Ba nhà thám hiểm ở xa đồng loạt cảm nhận được một cơn đau nhói tận tim gan, đầu óc như bị chẻ làm đôi. Hắc Long cũng khựng lại trong giây lát, nhưng ngay sau đó, nó chống đỡ đòn công kích của Ngân Long và tăng tốc, lao thẳng tới đối thủ.
Hai con rồng lao vào một trận chiến tay đôi ác liệt, tứ chi quấn lấy nhau, cắn xé những mảng vảy và máu thịt từ cơ thể đối phương. Khung cảnh thanh bình yên tĩnh trước đó hoàn toàn tan vỡ, nơi hai con rồng đi qua chỉ còn lại sự hỗn loạn và tàn phá.
Ở phía xa, ngày càng có nhiều rồng xuất hiện trên bầu trời.
"Làm sao bây giờ? Nếu cứ tiếp tục thế này, chúng sẽ đánh đến chỗ chúng ta mất." Người thú nói.
“Trốn đi!” Pháp sư đã toát mồ hôi lạnh. Hắn tuyệt đối không ngờ rằng cuộn trục dịch chuyển kia lại đưa họ đến khu vực truyền thuyết thường được gọi là Thung lũng Rồng—Dãy núi Mosacher.
Họ cố tìm một góc an toàn để trốn, sau đó nghĩ cách rời khỏi đây. Họ chỉ là một đội thám hiểm với thực lực bình thường, ngay cả những nơi như Rừng Vong Ngữ cũng đã đủ nguy hiểm với họ, huống chi là nơi truyền thuyết như Dãy núi Mosacher.
Khi ba người đang tìm kiếm chỗ ẩn nấp an toàn, mặt đất lại rung chuyển lần nữa. Bán tinh linh ngoái đầu nhìn lại, chỉ thấy một bầy Quái thú Địa chấn đang lao về phía họ.
Quái thú Địa chấn là một loại ma thú khổng lồ cấp cao cực kỳ nguy hiểm, mỗi khi xuất hiện đều kéo theo cảnh trời long đất lở, nơi chúng đi qua, không bao giờ có sinh vật nào sống sót.
Trận chiến giữa Ngân Long và Hắc Long không kéo dài lâu. Hắc Long to lớn hơn, sức mạnh vượt trội hơn, rất nhanh đã đánh bại Ngân Long.
Ngân Long bị Hắc Long đè xuống đất, tứ chi bị khống chế, chỉ có thể dùng đuôi quất lên thân thể Hắc Long. Nhưng điều đó chẳng khiến Hắc Long đau đớn chút nào. Một lát sau, đuôi của Ngân Long rũ xuống, nó thở dài nói: “Mệt rồi.”
Đuôi của Hắc Long to lớn, phủ đầy những chiếc vảy đen bóng, đang đè lên những chiếc vảy trắng mỏng manh của Ngân Long. Giọng nói của Hắc Long mang theo vẻ thích thú: “Không đánh nữa sao?”
Đúng lúc này, một con Ngân Long khác, lớn hơn chúng rất nhiều, bay đến, thu gọn đôi cánh và từ từ đáp xuống đất. Những chiếc vảy bạc trên cơ thể nó phản chiếu ánh sáng ban mai, tựa như những gợn sóng lấp lánh trên mặt hồ.
Tiểu Ngân Long nói: “Mẫu thân, con đang chơi với trưởng huynh mà.”
“Ngày hôm nay là nghi lễ trưởng thành của con, mọi người đều đang đợi con.” Con Ngân Long trưởng thành vỗ cánh, vuốt đầu Tiểu Ngân Long, thở dài nói: “Con đã ba trăm tuổi, không thể mãi ngây ngô như trước được nữa.”
Tại Long tộc, sau khi ra đời, có năm mươi năm kỳ trứng, hai trăm năm thời kỳ ấu niên, năm trăm năm thời kỳ thanh xuân, và phải đến bảy trăm tuổi mới chính thức trưởng thành.
Tiểu Long ba trăm tuổi đã thích nghi với thời kỳ ấu niên, bước vào giai đoạn tăng trưởng nhanh chóng. Vì vậy, mỗi con tiểu Long vào thời điểm này đều phải trải qua một nghi lễ trưởng thành, nó sẽ nhận được sự chúc phúc từ toàn thể Long tộc để trưởng thành thành một con rồng mạnh mẽ.
“Con biết rồi.” Tiểu Ngân Long nói, trong lòng lại nghĩ nhưng con sẽ không nghe lời.
Hắc Long thả đuôi ra, nói: “Con sẽ đi cùng Samir.”
Tiểu Ngân Long Samir đang chuẩn bị cùng Hắc Long tham gia nghi lễ trưởng thành, thì một đàn Quái thú Địa chấn chạy qua dưới chân nó. Tiểu Ngân Long thuận tay nhấc một con Quái Thú Địa chấn lên, chuẩn bị đưa vào miệng—mọi ma thú trong Dãy Núi Mosacher đều là thức ăn của Long tộc. Dù Quái Thú Địa chấn toàn thân phủ đầy bụi đất, nhưng thịt của nó lại cực kỳ ngon, là món ăn hiếm có, Tiểu Ngân Long rất thích bắt chúng về ăn.