Một lúc sau, một ly sữa nóng với một phần bánh mousse dâu tây được bưng lên trước mặt Bạch San San.
Bạch San San sửng sốt một chút, hơi kinh ngạc làm sao mà giúp việc của nhà họ Thương lại hiểu rõ khẩu vị của mình như vậy, vừa đưa hai tay lên nhận lấy vừa cười nheo mắt nói: “Cảm ơn chị. Thật ra thì không cần phiền toái như vậy đâu, tôi uống ly trà hoa quả này là được rồi.”
Bạch San San trời sinh có một bộ mặt người tốt, ngũ quan tinh xảo đường nét nhu hòa xinh đẹp, khóe miệng khẽ nhếch lên cười một tiếng, ngay cả hàng mi cũng cong cong thành hình trăng lưỡi liềm nhỏ, rất dễ làm cho người khác cảm giác muốn thân thiết. Gina tuổi không lớn lắm, hai năm trước mới hoàn thành huấn luyện chuyên nghiệp được nội bộ tiến cử vào nhà họ Thương, ngày thường ở đây, sống quen trong không khí lạnh lùng đè nén rồi, lúc nào cũng nghiêm túc yên tĩnh cẩn thận từng lời ăn tiếng nói, chợt nhìn thấy người thân thiết như Bạch San San, nhất thời sinh ra thiện cảm.
Gina cũng cười theo, nói: "Cô không cần khách khí, cô là khách quý của ông chủ, có thể phục vụ cô là vinh hạnh của tôi."
Chị gái giúp việc dùng tiếng Trung, nhưng phát âm không quá chuẩn, nghe có mấy phần âm điệu của người khu vực Đông Nam Á. Trong lòng Bạch San San suy nghĩ, lại quan sát thêm cô gái có vẻ hơi béo mà làn da màu đen khỏe mạnh, hiếu kỳ nói: "Chị gái không phải là người Trung Quốc sao?"
Nữ giúp việc trả lời: "Tôi tên là Gina, là người Philippin, mới tới Trung Quốc hai năm."
"Thì ra là vậy." Gina nhìn thấy Bạch San San dùng dĩa nhỏ gim một miếng bánh mousse dâu tây nhỏ, bỏ vào trong miệng nhai nhai, đôi mắt trong sáng nhìn chằm chằm, bỗng nhiên rất nghiêm túc và tò mò mà nói: "Ông chủ nhà chị khó phục vụ như vậy, ở chỗ này làm việc nhất định rất cực khổ chứ?"
Nghe vậy, Gina rũ mắt suy nghĩ mấy giây, trả lời: "Thật ra thì cũng khá tốt. Những năm trước ông chủ bộn bề nhiều chuyện, hai phần ba thời gian của năm đều ở Mỹ và Châu Âu, thời gian ở Trung Quốc rất ít. Nhưng mà cho dù ông chủ ở nhà cũng không có chuyện gì, ông chủ là người vô cùng tốt, ngoài việc có bệnh sạch sẽ nghiêm trọng, không cho bất kỳ người nào động vào đồ vật của ngài, không cho phép bất kỳ người nào đụng chạm tay chân, không cho bất kỳ người nào vào phòng của ngài ấy, ngay cả dọn dẹp phòng cũng không được, ngủ nhất định phải yên tĩnh, ngay cả âm thanh của dòng điện cũng không được phép có, ghét tất cả các đồ ăn ngọt, thích màu trắng đen, thích hoàn cảnh trong bóng tối..."
Nữ giúp việc giơ ngón tay ra rất nghiêm túc liệt kê từng thứ một, Bạch San San nghe đến nỗi mắt nổ đom đóm chóng mặt, nội tâm lại hối hận không thôi: Nhìn đi, đúng là ngu mà! Cho mày nhàn rỗi vô sự mà hỏi mò linh tinh!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play