Thôi Oanh Oanh sớm đoán được Trương Sinh vô sỉ, nhưng không ngờ hắn lại vô sỉ đến thế, "Cha ngươi thích ăn đồ dầu mỡ, lại nghiện rượu như mạng, dầu mỡ rượu chè ứ đọng trong kinh mạch, tích tụ trong ngũ tạng, sớm đã có dấu hiệu trúng gió, đột nhiên bạo bệnh, sao còn có thể đổ lỗi cho người khác? Mẹ ngươi kiếp này thọ mệnh chỉ có năm mươi tư tuổi, sổ sinh tử không thể sửa đổi, ta dùng mấy chục năm đạo hạnh để bù lại, Hắc Bạch Vô Thường mới bằng lòng lấy xương ống chân phải để thay mạng, nếu không phải ta, bà ta đã c.h.ế.t từ lâu rồi!"
Lý Cẩn ung dung ngồi sau bàn sách lau vỏ đao thần thuật, nhìn Thôi Oanh Oanh và Hồng Nương ngươi một lời ta một lời cãi nhau ầm ĩ với Trương Sinh, đột nhiên nhìn Thôi Oanh Oanh, chậm rãi hỏi: "Trương Sinh này hoàn toàn không ra gì, theo ta quan sát, tỷ tỷ không phải kẻ ngu dốt, sao lại đồng ý lời cầu hôn của hắn?"
Thôi Oanh Oanh khựng lại, không cãi nhau với Trương Sinh nữa, cuối cùng vẫn trả lời: “Ta và Hồng Nương đều là do một họa sĩ nghèo mấy trăm năm trước vẽ nên, m.á.u của họa sĩ điểm vào tinh phách, cho hai chúng ta linh quang, ta và Hồng Nương đều nợ ân tình của ngài ấy, phải trả xong ân tình mới có thể tu luyện thành tiên... Trương Sinh, chính là họa sĩ nghèo chuyển thế."
Hồng Nương miễn cưỡng gật đầu, nhỏ giọng lầm bầm: "Nếu không phải hắn là họa sĩ nghèo chuyển thế, sớm lúc hắn bán ta đi đổi lấy tiền, ta đã bỏ tiền thuê người, đánh gãy hai chân hắn rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT