Những lời này vừa dứt, Giang Sách vội vàng thuật lại với Tống Triều Văn: “Học bá, Quan Tinh La cảm thấy nóng.”
Tống Triều Văn dừng lại một chút, sau đó cũng đưa cho Quan Tinh La một ly nước lạnh, giọng nói ôn hòa: “Chậm một chút, chờ nguội rồi hẵng ăn.”
Giang Sách lại lần nữa thầm tiếc nuối trong lòng, cơ hội tốt như vậy mà không biết tận dụng, sao lại không giúp Quan Tinh La thổi cho nguội chứ?
Giang Sách rốt cuộc cũng đói bụng, lười quan tâm đến học bá có biết trêu chọc người hay không, cúi đầu ăn phần của mình. Ăn được một lúc, cậu phát hiện hai người bên cạnh đều đang nhìn mình, liền ngẩng đầu lên khó hiểu hỏi: “Hai người nhìn tôi làm gì?”
Tống Triều Văn nhịn cười: “Nhìn cậu ăn trông có vẻ rất ngon.”
Tống Triều Văn phát hiện, thật ra Giang Sách học hành rất nghiêm túc. Khi cậu nhìn bài tập, ánh mắt chăm chú và nghiêm túc, có thể thấy được thái độ vô cùng đoan chính.
Một chuyện khác mà cậu cũng rất nghiêm túc, chính là ăn uống.
Hơi nóng từ nồi lẩu phả lên gương mặt trắng nõn khiến nó ửng hồng. Giang Sách một tay cầm đũa, một tay cầm thìa, đôi môi vì nóng mà từ nhợt nhạt trở nên đỏ tươi. Đôi mắt trong trẻo lấp ló sau những lọn tóc, chăm chú nhìn đồ ăn, cẩn thận húp từng miếng mì.
Dáng vẻ này của thiếu niên khiến người ta không kìm được mà muốn đút cho cậu ăn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play