Hai người đồng thời mở miệng, đồng thời sửng sốt, nhìn nhau, sau đó Quan Tinh La không tiếng động cười rộ lên.
Giang Sách dựa vào thân cây, hơi ngẩng đầu lên. Vì khi nãy vận động nhiều nên hơi nóng, cổ áo bị kéo lệch, để lộ làn da trắng nõn nơi cổ.
Mồ hôi thấm ướt làn da, ánh lên lấp lánh, mang theo nét trẻ trung của tuổi thanh xuân. Trên người cậu mặc đồ lao động, trông lại có vẻ trưởng thành hơn một chút. Hai cảm giác ấy đan xen, không hề lạc điệu, ngược lại khiến gương mặt cậu càng thêm thanh tú.
Giang Sách ngước mắt nhìn Quan Tinh La, bóng cây đổ vào trong ánh mắt cậu, theo làn gió nhẹ đung đưa, khẽ lay động lòng người.
Quan Tinh La trong lòng khẽ động, lại một lần nữa mở lời: “Xin lỗi.”
Giang Sách lấy lại tinh thần, cười nói: “Tôi mới là người nên xin lỗi cậu.” Cậu định đưa tay sờ mũi, nhưng phát hiện bản thân đang bị Quan Tinh La ép sát, không thể động đậy, chỉ có thể nói: “Tôi tới nhà cậu mà không báo trước, thật sự không phải.”
Quan Tinh La nắm chặt cổ tay Giang Sách, đè cậu sát vào thân cây, kéo ra một đường cong mảnh khảnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play