Trên đường đi du lịch, Tống Hứa nhắc đến biển với Ô Mộc rất nhiều lần, nhưng cụ thể biển ở hướng nào thì cô không biết, chỉ có thể miêu tả với Ô Mộc biển rộng bao la, hùng vĩ và xinh đẹp, khiến Ô Mộc cũng thấy mong chờ.
Giờ phút này, nhìn thấy sóng biển vỗ vào bờ cách đó không xa, Tống Hứa không biết nên nhìn hổ lớn trước hay là xem biển trước. Cô quay đầu nắm lấy cánh tay của Ô Mộc, chỉ về phía biển không thấy bến bờ kia, nói với hắn: “Ngươi mau nhìn đi, đó là biển rộng!”
Bởi vì kích động nên không nghĩ giọng có hơi to, làm cho hổ lớn để ý đến, ngay lúc cô quay đầu lại, Ô Mộc không quan tâm được có phải biển hay không, lập tức mang Tống Hứa chạy trốn.
Đây đều là kinh nghiệm đúc kết sau khi bị hổ lớn đuổi theo, nếu không chạy chắc chắn sẽ bị tóm.
Bọn họ ở đây cứ như đang chơi trò mèo vườn chuột, giống cuộc sống của thú nguyên thủy trên đại lục vậy, thường là một bên trốn một bên đuổi, đuổi không tới, trốn không xa, cứ duy trì một trạng thái giằng co khó nói này.
Hổ lớn đuổi theo họ vài lần, đoán là nhìn quen mắt nên lúc sau đuổi theo họ càng ngày càng cho có lệ, đuổi đến cách năm trăm thước thì quay về, rống hai tiếng chất chứa sự trách mắng những đứa trẻ nghịch ngợm.
Ô Mộc cũng gặp phải một vấn đề, hắn phải kiếm ăn. Trước đó Tống Hứa cũng không thể để hắn chết đói, lúc không còn cách nào khác chỉ sợ phải bắt thú nguyên thủy cho hắn ăn, nhưng bây giờ thấy được biển lớn, Tống Hứa nảy ra được ý định mới mẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT