Sáng hôm sau, Lục Miên nhận được cuộc gọi của Đường Tô khi cô còn đang say giấc nồng: “Bảo bối, tối nay qua nhà tớ ăn cơm.”Cô đồng ý không chút do dự, lật người lại ngủ tiếp, giấc ngủ này, dựa theo lịch trình làm việc và nghỉ ngơi của cô, trực tiếp ngủ tới 3 giờ chiều…

Cô mơ mơ màng màng đứng dậy khỏi giường, đầu óc hỗn loạn, đa số thời gian đầu óc cô đều trong trạng thái mơ hồ mơ màng, cô cũng không nhớ nổi đã bao lâu mình chưa mở máy tính lên và viết code rồi. Nhớ lại năm đó, cô là đại thần ngành Khoa học Máy tính của Đại học F, không có học sinh cùng lớp nào có thể như cô, ngay từ năm nhất đã có thể làm ra game bán kiếm tiền…

Bây giờ nghĩ lại, như trải qua mấy đời, Lục Miên khi đó và bây giờ, như hai người khác nhau.

Đứng ở trước gương, cô nhìn chằm chằm vào mái tóc dài đen bù xù như cái ổ quạ của mình, thản nhiên đánh răng, mặt còn hơi sưng, trên trán có vài cái mụn do thức khuya nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play