Lúc này Dịch Trạch Thành đã buông chân cô ra, giãn mày, thản nhiên nói: “Nếu cô còn cảm thấy đau, thì có thể tự mát xa dọc theo cẳng chân, tốt nhất là trong vòng nửa tiếng nữa không nên vận động mạnh.”
Hoắc Từ ngẩng đầu nhìn anh, “Anh dạy tôi cách mát xa đi.”
Dịch Trạch Thành đã cầm cái túi thể thao trên mặt đất, đứng dậy.
Bình thường lúc đứng Hoắc Từ muốn nhìn mặt anh cũng phải ngẩng đầu lên nhìn, chứ đừng nói tới bây giờ cô còn đang ngồi dưới đất.
Hai người cứ giằng co như vậy một lúc, khi Hoắc Từ cho rằng anh sẽ phủi tay rời đi thì Dịch Trạch Thành lại để đồ trong tay xuống.
Hôm nay anh vẫn mặc tây trang nhưng không đeo caravat, cổ áo sơ mi hơi rộng mở, thiếu đi vài phần cấm dục, tăng thêm vài phần hương vị khác.
Anh ngồi xổm xuống trước mặt Hoắc Từ, duỗi tay ra cầm lấy cẳng chân cô. Ấn từ dưới lên trên, lực đạo không nhẹ không nặng, quả thật cô cảm thấy một chút cảm giác đau còn sót lại đang dần tan biến.
Nhưng trong lòng Hoắc Từ lại đang tưởng tượng lúc anh mặc áo blouse trắng thì sẽ có phong thái thế nào?
“Nhớ rõ chưa?” Giọng nói trầm thấp dễ nghe của anh làm gián đoạn suy nghĩ của cô.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT