Sợ cô cúp điện thoại, Bạch Vũ vội vàng hey hey vài tiếng, ngay cả thở mạnh cũng không dám, khuyên nhủ: “Cho dù thế nào, em cũng nên đến nhìn một chút chứ, nếu em mệt, không muốn lái xe thì em chờ ở sân bay đi, anh đến đón em.”
“Không cần.” Hoắc Từ lạnh nhạt nói một câu, trực tiếp cúp điện thoại.
Xe đậu ở bãi đỗ xe, đi công tác gần, nên cô chỉ đem theo một vali nhỏ.
Sau khi cất hành lý vào cốp sau, cô lên xe lái xe vào đường cao tốc.
Hai mươi phút sau, đột nhiên Hứa Từ vỗ vào vô lăng, đi theo dòng xe phía trước, rời khỏi đường cao tốc.
Đến cổng bệnh viện quân khu, Hoắc Từ đậu xe ở bãi xe bệnh viện, ở trên xe một hồi cũng không xuống, cô sờ sờ túi áo trên, đến cả một viên kẹo cũng không có, nếu lúc này có điếu thuốc thì tốt rồi.
Hoắc Từ không hút thuốc lá, nhưng những khi phiền lòng, cô sẽ kẹp giữa hai ngón tay một điếu, khói xanh phiêu tán, chuyện phiền lòng giống như đều bị thổi bay đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play