Cuối cùng, Cảnh Huy Đế chỉ có thể tặng mỹ nhân để an ủi, đồng thời hứa tối nay sẽ mở tiệc khoản đãi, lại tặng không ít đồ vật làm quà đền bù, mới tiễn được Dự Vương đi trong ấm ức.
"Trẫm hôm qua mới để Du Ninh ở lại phủ tướng quân, kết quả thì sao! Lại đụng phải người Việt Quốc, trẫm xem nó là muốn tức chết trẫm mà!"
Cảnh Huy Đế không có chỗ trút cơn tức, đành trút hết lên đầu khuê nữ không biết điều của mình.
Lưu Chính biết Cảnh Huy Đế lúc này đang tức giận, nếu lại nhắc đến chuyện Hộ bộ thì chắc chắn sẽ càng tức hơn, nhưng nghĩ đến vẻ mặt gấp gáp của Hộ bộ thị lang, không thể không nhắc: "Bệ hạ, Hộ bộ thị lang nói công chúa cầm đao cướp Hộ bộ..."
"Cướp cái gì mà cướp! Cả thiên hạ này đều là của trẫm, khuê nữ của trẫm lấy chút lương thì sao! Dám nói là cướp, trẫm xem bọn chúng đều không muốn sống nữa rồi!"
Cảnh Huy Đế cầm tách trà bên cạnh ném xuống đất vỡ tan tành.
Có biết nói chuyện không, đường đường công chúa sao phải cướp lương nhà ngươi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play