"Ngươi nghỉ ngơi trong phủ có tốt không?" Thẩm Vô Cữu quan tâm hỏi.
Trương Nhị Ngưu liên tục gật đầu: "Đa tạ tướng quân quan tâm, tiểu nhân nghỉ ngơi rất tốt."
Thẩm Vô Cữu gật đầu: "Ngươi không quản ngại đường xá xa xôi đến đây là có chuyện gì?"
Nói đến chuyện này, Trương Nhị Ngưu liền bối rối: "Tướng quân, Thẩm tộc trưởng nói muốn thu hồi đất đã cấp cho bọn ta, đuổi bọn ta ra khỏi Thẩm gia thôn, bọn ta thực sự không còn cách nào khác mới bàn bạc để tiểu nhân lên kinh thành hỏi ý tướng quân."
Bọn họ cũng không còn cách nào khác, những người tàn tật như bọn họ dù giải ngũ về quê cũng không được gia đình chào đón, được Thẩm gia bố trí đến quê nhà của tướng quân đã là vô cùng may mắn.
Không có tay không có chân, họ vẫn có thể giúp đỡ nhau làm việc, chỉ cần có cơm ăn là có thể sống, một nhóm người sống chung cũng không thấy cô đơn.
Những năm qua, có sự giúp đỡ của phủ Trấn Quốc tướng quân nên cũng ổn định, chỉ là nửa tháng trước, tộc trưởng Thẩm gia đột nhiên đổi ý muốn thu hồi ruộng đất nhà cửa của họ, không muốn giúp đỡ họ nữa.
Những lão binh này đã cố gắng không làm phiền phủ Trấn Quốc tướng quân, nhưng lần này không thể không mặt dày tìm đến.
Sắc mặt Thẩm Vô Cữu tái mét, suýt nữa lại làm vỡ vết thương.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT