Rõ ràng là viện nghiên cứu không đến mức cấp bách phải biết ngay, chỉ vì những kẻ điên cuồng chỉ biết nghiên cứu mà hại người ta tàn phế.
Nàng không phủ nhận rằng trong thời mạt thế, viện nghiên cứu có công rất lớn trong việc giúp loài người tồn tại. Nhưng có những người không cần thiết phải hy sinh lại bị hy sinh một cách tùy tiện.
Ánh mắt Thẩm Vô Cữu lóe lên, trong giấc mơ của hắn, người không coi người khác ra gì nhất lại có thể nói ra những lời như vậy sao?
Hắn cong môi: "Bất kể công chúa xuất phát từ nguyên nhân gì, ta đã nhận ân tình ngày hôm nay."
Sở Du Ninh nào quan tâm hắn nhận hay không, một lòng đắm chìm trong biển mỹ thực.
Rất nhanh sau đó, thái y đến, người đến vẫn là Lục thái y, vốn dĩ phải bắt mạch cho Sở Du Ninh trước, Sở Du Ninh lại bảo ông ta đến xem vết thương của Thẩm Vô Cữu trước.
Lục thái y quan sát vết thương của Thẩm Vô Cữu có chảy máu hay không, thấy hắn đang sốt, lại châm cứu cho hắn để hạ sốt.
"Tướng quân, vết thương này tuyệt đối không thể vận động mạnh nữa, nếu cứ tái đi tái lại như vậy, đừng nói là không lên được chiến trường, ngay cả giường cũng không xuống được."
"Đa tạ Lục thái y, ta đã biết." Thẩm Vô Cữu chắp tay.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play